Một tác giả minh hoạ cho lí thuyết “ngữ pháp ngữ nghĩa” của mình (chủ chương rằng tiếng Việt chỉ tuân theo những quy tắc ngữ nghĩa chứ không phải những quy tắc ngữ pháp) như sau:
“Trong Tôi ăn cơm, “Tôi” là chủ ngữ, [nhưng] trong Giờ ăn cơm… “giờ” là trạng ngữ chỉ thời gian. Trong Thầy học, [ta cũng có] một quan hệ chủ vị[:] nó có nghĩa là ông thầy dạy học”.
Chúng tôi xin để dành việc bình luận này cho các thầy cô giáo cấp II. Các thầy cô giáo có thể giao việc này cho học sinh, coi như một bài tập. Em nào không làm được, thầy cô cần nghĩ đến việc phụ đạo thật kĩ cho em đó nếu không muốn để cho các em phải lưu ban.
Tác giả có tuyên bố rằng tiếng Việt không có ngữ pháp, chỉ có ngữ nghĩa và trên đây là những minh hoạ khá tiêu biểu cho quan điểm này. Ông có cho biết, ít nhất là từ 20 năm nay, rằng ông sắp viết xong một bộ sách trình bày lí thuyết “ngữ pháp ngữ nghĩa”. Ta hãy hi vọng rằng nó sẽ cho ta hiểu rõ cái lí thuyết ấy hơn.
Theo Sái Phu. Viết nhịu – lapsus calami: Dọn vườn ngôn ngữ học. Nxb Trẻ, 2005, trang 13.